Trên con đường thức tỉnh tâm linh, không ai không bước qua giai đoạn bóng tối linh hồn. Đêm đen ấy một là nuốt chửng ta, hai là thanh tẩy ta. Và đại đa số trước tiên đều lựa chọn cách thứ nhất, thật bầm dập. Đó là khi ta tranh đấu, mà càng tranh đấu càng đau thương. Nhưng sau đêm đen luôn là bình minh. Bạn luôn là ánh sáng trong cuộc đời ai đó.
Một “chiếc” ánh sáng đáng yêu đang đến đây!
Làm mới không gian sống
Một ngọn đèn muốn tỏa sáng thì ngọn bấc phải cháy trước chứ nhỉ? Ai cũng có một khoảng không gian riêng cho bản thân. Đó có thể là cả một ngôi nhà, một căn phòng hoặc đôi khi chỉ cần là một góc nhỏ xinh xắn ngoài ban công thôi cũng đủ để ta thả cả tâm hồn vào đó một cách tron vẹn. Nghe thì có vẻ to tát nhưng thực sự rất dễ dàng. Bước một, hãy cầm chổi lên và lùa một lượt sạch sẽ, tinh tươm từ trong ra ngoài từ ngoài vào trong là bạn đã thấy năng lượng khác hẳn ngay. Và cảm hứng bắt đầu xuất hiện với hàng loạt ý tưởng. Từ sàn nhà, tường, trần, đồ đạc bày trí… có quá nhiều điều cho bạn remake luôn.
Ý tưởng này là của chúng mình: Một trong những kho ý tưởng sang – xịn – mịn nhất chính là pinterest.com. Bạn chưa cần biết mình muốn làm gì, chỉ cần có từ khóa thôi thì pinterest sẽ giúp bạn dần dần khắc họa rõ ràng không gian mong muốn. Cả một núi concept các phong cách cho bạn tha hồ tìm kiếm để decor ấy.
Lên đồ thôi: Chốt được ý tưởng rồi thì bắt tay vào làm, phải làm ngay và luôn các mình ạ. Nói chung có hai trường phái: mua mới và tái chế. Bạn nào khéo khéo tay thì tự làm mấy thứ handmade, đảm bảo không đụng hàng, độc và lạ. Trong cuộc sống, ít nhất phải sở hữu dăm ba cái gọi là phiên-bản-limited chứ nhỉ!
Một chút chill chill – không thể thiếu: Nhấn nhá phong vị cuộc sống với hương thơm, một bản nhạc hay một ngọn nến tự nhiên thấy cuộc sống vừa nhỏ bé vừa trọn vẹn. Tất cả tâm thân trí như được hút sâu vào trong một khoảnh khắc và được chữa lành. Và đôi khi, chính những thứ nhỏ bé lại thể hiện rõ nhất con người thật của mình. Bản chất chân thật của bạn biểu diễn dưới hình tướng của hương hoa hồng hay khuynh diệp, nó là điệu jazz hay pop? Hoặc đôi khi chỉ một chút dây đèn lấp lánh hay cây xanh bé bé xinh xinh cũng làm sáng bừng cả căn phòng nha.
Làm việc hết mình
Hẳn có bạn từng nghe qua câu chuyện về nhà sư gánh nước, chẻ củi, nấu cơm.
“Xưa có một lão hòa thượng sống trong ngôi chùa cổ trên núi cao. Một ngày kia có vị hành giả ghé thăm chùa. Hành giả biết lão hòa thượng đã tu hành đắc Đạo, bèn hỏi ông rằng: “Trước khi đắc Đạo, ngài đã làm những gì?”
Lão hòa thượng trả lời: “Ta chẻ củi, gánh nước, nấu cơm.”
Hành giả hỏi: “Vậy sau khi đắc Đạo thì sao?”
Lão hòa thượng nói: “Ta vẫn chẻ củi, gánh nước, nấu cơm.”
Hành giả lại hỏi: “Vậy cái gì gọi là đắc Đạo?”
Lão hòa thượng ôn tồn trả lời: “Trước khi đắc Đạo, lúc chẻ củi thì nghĩ về gánh nước, lúc gánh nước lại nghĩ về nấu cơm, nấu cơm rồi lại lo ngày mai đi chẻ củi gánh nước. Sau khi đắc Đạo, chẻ củi thì là chẻ củi, gánh nước thì là gánh nước, nấu cơm thì là nấu cơm.””
Một ngày có 8 tiếng để mình giao phó trọn vẹn trong công việc. 1/3 cuộc đời đó các bạn ạ. Chắc chắn đi làm thì có làm this làm that, không phải lúc nào cũng như ý mình muốn. Nhưng dù có ra sao cũng chẳng sao cơ mà. Đằng nào cũng làm, thì làm trong vui vẻ vẫn tốt hơn nhỉ. Làm việc trong chánh niệm chính là sống hết mình. Làm việc với 100% trí lực cũng là cách tự nâng đỡ và nâng đỡ người khác, tạo ra giá trị trong thế giới vật lí – nơi mà ta hiện diện dưới hình tướng con người, là một cách để kết nối và hòa hợp với năng lượng nguồn. Đó là vừa hướng ra bên ngoài mà vừa quay vào bên trong.
Ăn uống lành mạnh với triết lí khôn ngoan
Trên con đường tìm đến giải thoát, Đức Phật hồi mới đầu lựa chọn tu khổ hạnh, ăn uống kham khổ. Sau đó, Ngài quyết định hướng nội và xả ly, không theo con đường đấy nữa. Vậy mới nói, người tu hành buông xả nhưng vẫn phải yêu thương cái thân thể này trước đã.
Trong cuốn sách “Hành trình về phương Đông” (Baird Thomas Spalding/ Nguyên Phong) thì thức ăn phân làm ba loại: tĩnh, động và điều hòa:
- Tĩnh: làm thể xác hôn mê, lười biếng, bất động. Đó là các món đang lên men, các thứ đồ khô, các loại rượu
- Động: đem lại các kích thích hăng hái nhất thời (thịt, cá…)
- Điều hòa: có nhiều khả năng tăng trưởng, chứa nhiều sự sống như ngũ cốc (vì nó đâm mầm, nảy lộc), trái cây (vốn tràn đầy nhựa sống), rau cỏ (vốn hấp thụ khí dương cần thiết cho một thể xác cường tráng, nhạy cảm.
Còn nếu theo như thiền sư Thích Nhất Hạnh viết trong cuốn sách “Tĩnh lặng” thì có 4 loại thức ăn ta tiêu thụ mỗi ngày:
- Đoàn thực: thực phẩm ta ăn bằng đường miệng
- Xúc thực: những kinh nghiệm thuộc về cảm giác ta tiếp nhận qua mắt, mũi, thân, ý
- Tư niệm thực: là ý chí, những quan tâm, mong muốn
- Thức thực: gồm tâm thức cá nhân của ta và cách mà tâm ta nuôi lấy chính nó, nuôi những ý nghĩ và hành động của ta.
Quả thực, mỗi người có một triết lí riêng trong ăn uống. Thế nên, cái tâm thế của ta khi ăn nó quan trọng lắm. Nó là khởi nguồn và cũng là con đường để ta hấp thụ năng lượng vào thân thể này. Bạn đang ăn và sẽ ăn theo phương pháp nào?
Đọc sách mỗi ngày
Thời đại bây giờ, khó mà tránh không rờ đến các trang mạng xã hội, thiết bị điện tử giải trí. Chúng bắt mắt, bắt tai, thông tin đa dạng và được làm mới liên tục. Thế rồi, ta cứ xem, xem và xem. Một trong những hệ lụy sau này của thế hệ những người phụ thuộc vào các kênh như tikok, youtube, facebook chính là thiếu kiên nhẫn. Họ luôn muốn kết quả phải đến nhanh, ngay lập tức mà quên đi quá trình trải nghiệm thực tế không đơn giản như 1, 2 clip trôi tuột mỗi ngày. Chính bởi vậy, thấy ai đọc sách, ta thấy quý lắm. Người ta ví đọc sách giống như mang giỏ bẩn đi xách nước. Xách một hồi không hứng được giọt nước nào nhưng giỏ thì chuyển hóa từ bẩn sang sạch. Cái hay của sách là vậy đó. Người đọc sách, cái khí chất của họ nó rạng rỡ mà khiêm tốn đến lạ.
Một trong những “bí kíp” để đọc mọi loại sách của tôi là đọc với tâm thế “chiếc cốc rỗng”. Đứng trước một cuốn sách bất kì, tôi nói lời chào từ trái tim và một trí tuệ tinh khôi, xin đón nhận mọi câu từ. Chiếc cốc rỗng cũng là sự vô thường khi đọc sách. Ngày hôm nay, trang sách này nói ý A nhưng chỉ mai thôi, ta lại thấy ra ý B. Không sao cả. Cứ đón nhận thôi. Nhưng, không có phản biện thì sao có sự mở mang? Cứ đọc mà không so sánh, không đối chiếu thì làm sao tìm ra chân lí. Ta hỏi chính mình, là ta đang hỏi hay bản ngã hỏi. Nhưng làm gì có ta mà cũng làm gì có bản ngã.
Thực hành biết ơn
Mỗi ngày, vào buổi sáng, khi thức giấc tôi biết ơn ngày mới đến cho tôi những trải nghiệm tốt lành, gặp những người yêu thương, trao cho nhau những câu chuyện vui vẻ. Rồi khi đặt chân xuống sàn, tôi biết ơn đôi chân của mình giúp tôi di chuyển, đi đến nơi tôi cần đến…. Cứ thế, cứ thế. Mỗi khi làm việc gì đó, tôi đều thấy biết ơn vô vàn. Lòng biết ơn không chỉ ôm tôi trọn vẹn, chánh niệm trong từng hơi thở, mà nó còn là cầu nối giữa trái tim và cuộc sống vật chất này. Tôi cảm nhận rõ ràng từng chi tiết của cuộc sống, tôi thấy yêu chứ không bị “mắc nghiện” vào nó. Đó là tỉnh thức.
Rồi, sao tôi đọc xong mà vẫn chưa thấy được rốt cuộc mình là ánh sáng trong cuộc đời của ai nhỉ? Thực ra, túm lại là cứ yêu thương bản thân thì năng lượng sẽ rung động ở tần số cao. Khi ấy, “ánh sáng” của mình sẽ càng tỏa rộng và lung linh. Tự tính chuyển hóa bên trong, chỉ khi ta quán sát vô niệm sẽ nhìn nhận rõ thay đổi bên ngoài. Đằng nào cũng “phát sáng” theo một cách nào đó thì tại sao không “phát sáng” theo cách mình mong muốn nhỉ!
Còn các bạn có trải nghiệm gì, hãy chia sẻ cùng nhau dưới phần bình luận nha 🙂
Tự chữa lành – Vibes of u